Sống
Khi bước ra cuộc sống tự lập, lắm kẻ không biết mình bị cuốn theo những thứ mà tôi hay gọi là bị "Tẩy não". Sự thành công, Sự nghiệp, sự trải nghiệm.... Chính bản thân tôi, đôi lúc bị cuốn theo những thứ mà tôi hằng e sợ. Khi đưa ra ý kiến, hay quyết định gì, tôi lại nhìn quanh xem có ai đồng tình với mình không? khi hành động thì xem có ai làm cùng mình không? Tính "ám thị" đã ăn sâu vào tôi từ khi nào tôi cũng chẵng rõ. Tôi nghĩ như vầy thì không phải là sống, mà nên gọi là ký sinh, thứ mà hằng ngày người ta vẫn hay khinh bỉ. có lẽ vì niềm tin chưa vững chắc, ý niệm chưa rõ ràng chăng.
Tôi còn trẻ, còn xuân sắc, âu cũng là điều hiễn nhiên vậy. tôi cũng có mơ, có lý tưởng. ( một ngày nào đó sẽ xây dựng một trung tâm văn hóa, nghệ thuật của Việt Nam vậy). Tôi yêu nghệ thuật, du lịch.... nhưng thỉnh thoảng mà chắc chắn là thường xuyên: khi người ta nhắc đến làm giàu, bill gate, Steve, makr zerkingberg.... lại làm tôi dựng người lên muốn chạy theo những sản phẩm công nghệ, khao khát công nghệ. Hay khi nghe đến Warrent buffet, tôi ước gì mình giàu như ông. Einten - giá như mình là nhà Vật lý như ông nhỉ. Nghe đến Bác Hồ, khỏi phải nói, Ước gì mình là nhà lãnh đạo vĩ đại như bác....... Ôi tất cả những thứ này, tên tuổi này, chúng làm cho tôi như là một kẻ không còn biết đi đâu. Tôi lạc vào thế giới của sự thành công của kẻ khác. Tôi nghỉ điên cuồng, quẫn quanh trong suy nghỉ,.... Dần dà suy nghỉ mất đi và tôi biết rằng tôi không thể làm gì cả, tất cả những thứ tôi phài làm là : hoàn thành chương trình học, kiếm một công việc, lập một gia đình, có thể là thành lập một công ty "tầm thường". Mọi thứ chỉ là ảo giác. Đi theo những thứ mà người khác đã tạo ra là một điều tệ hại vô cùng.
Chữ duyên
Ngày nay, cuộc sống ồn ào tấp nập, cuộc sống của con người là một chuỗi ngày dài chìm đắm trong những sự lựa chọn : Ngành nghề, công việc, công ty, bạn bè, mối quan hệ... sự lựa chọn này làm cho con người ta mệt mỏi vô cùng. Âu có thế mới sinh ra sự nở rộ của cái đạo mà người ta tạm gọi là "Phật giáo", họ lý giải cho mọi sự lựa chọn bằng một chữ "duyên". Và thế là con người ta đổ xô nhau đi tìm sự giải thoát, tìm kiếm cho mình cái duyên "trời định". Lắm lúc cũng buồn cười, nhưng nhờ đó mà những kẻ lưu vong, sa cơ lỡ vận mới tìm được điểm tựa mà đứng dậy. Đường tự lập là thế đấy. Cần câu mà gãy thì tự sửa, cá không ăn mồi thì cứ tạm cho là duyên số vậy. Chọn phải bạn câu tồi thì cho là duyên trời se vậy, âu cũng là ngẫu nhiên mà thôi. vậy đấy, là cái mà người ta giải thích cho cái sự mơ hồ về lựa chọn trong cuộc sống tự lập bằng cái chữ duyên này đây.